Xin
chia xẻ một bài giảng rất hay của Ông Alan Watts, a British philosopher
of 20th century, một người nghiên cứu Buddhism, Hinduism không mê tín dị
đoan. Kim lược dịch chứ không theo đúng từng chữ một.
Trung Đạo trong Phật Pháp:The Middle Way
Đạo Phật bắt nguồn từ Ấn Giáo ,
phát triển ra ngoài xã hội của nước Ấn Độ truyền bá qua các lục địa
Á Châu sau khi Đức Phật lià trần.
Đạo Phật là một nhánh của Hinduism
không phải là một tôn giáo tin vào hay tôn thờmột đấng tối cao và
tuân theo vào một luật lệ hay phong thức lễ nghi tôn giáo nào. Tuy
nhiên cũng có nghi thức thờ phượng khác nhau tuỳ theo văn hoá của các
quốc gia. Phật Pháp là mộtphương cách hay method chuyển hoá cái ảo
tưởng về sự hiện hữu của cá nhân, bản ngã. Theo Alan, Đức Phật là
một nhà tâm lýchữa trị bịnh tâm thần cho quần chúng. Chứng bịnh về
không bao giờ hài lòng với thực tại, luôn luôn lo sống dựa vào quá
khứ rồi lại lo cho tương lai mà không hề để tâm tới thực taị. Bịnh
tâm thần này là bịnh sống trong ảo ảnh cho ta là một trung điểm trong
một bịch bằng da, biệt lập hẳn những gì bên ngoài cái bịch da này.
Cách chữa bịnh của Đức Phật là để giúp chúng ta chuyển hoá cái
cảm tưởng đó.
Chữ Buddha bắt nguồn từ chữ Budh of
Sanskrit (Bụt theoThầy Thích Nhất Hạnh.) Chữ Budh có nghĩa là tỉnh
ngộ, khám phá ra chính mình là ai.
Trong Hinduism Buddha hay Buddhas là
những vị cao hơn cả những vị Trời, Thánh, Divas, Thần...vì những vị
này hãy còn bị vướng trong vòng luẩn quẩn của sự ham muốn nắm giữ
quyền lực...Đức Phật là người tỉnh ngộ, nhận thức ra tính nhị nguyên của mọi vạn vận trên thế gian này và cả vũ trụ.
Khi ta theo đuổi sự ham muốn toàn thiện thì ta không thể bỏ qua các trái ngược nó gắn bó trong đó. Ta không thể chỉ nhận lấy mặt phải của đồng tiền mà vứt bỏ mặt trái của nó. Cũng như ta chỉ thích màu đỏ không thôi, nhưng không thể không thích màu tím và xanh dương ẩn trong màu này. Nhưng thật ra trong sự hỗn hợp màu sắc này, màu trắng là nền tảng của tất cả.
Sau khi từ bỏ sự sung sướng hạnh phúc
tràn trề trong hoàng cung, Đức Phật dấn thân vào một kinh nghiệm thử
thách của phái tu khổ hạnh, dày vò thể xác để tìm hiểu thân thế
này là gì, ta là ai. Ngài đều thấy không có một câu trả lời đích
thực; trong lúc đuối sức nhất, Ngài tỉnh ngộ ra và thấy được chân
lý của sự sống. Ngàiđã tự sáng tạo ra một triết lý sống .Đólà
con đường Trung Đạo. Con đường trung đạo áp dụng vào tất cả sự suy
nghĩ cũng như trong hành vi bất cứ thời điểm nào.
Trong thời Đức Phật Ấn Độ không có
cách viết chữ nên Ngài hay thuyết giảng bằng những câu kệ từng nhóm
cho dễ nhớ.
Bài giảng đầu tiên là Tứ Diệu Đế:
1. Dukka: Cuộcđời luôn luôn có nhiều vấn đề
phải giải quyết, mà rồi cũng không thoả mãn nên đâm ra khổ não. Có
ba trạng thái trong cuộc sống: Không hài lòng, không trường tồn, và
không thật. Frustration, impermanent, and non-self.2. Trishna: có nghĩa là ‘ khát’, khát khao, lựa chọn theo ý muốn những cái mình ưa thích mà bỏ đi không để ý tới mọi việc xung quanh nó.
3. Nirvana:có nghĩa đen là thở ra
ngoài. Nếu ta cố cầm giữ hơi thở, ta sẽ chết vì ngạt. Nếu ta thở ra
sự sống sẽ trở lại. Nirvana, hay niết bàn là trạng thái thở ra,
buông xả. Trút gánh nặng.
4. Marga hay Magga: là con đường, the
Noble- Eight- Fold- Path: Bát Chánh Đạo.Chánh Kiến : right view: Trong vũ trụ này tất cả đều liên quan nương tựa tới tất cả mọi thứ xung quanh. Interdependency.
Chánh Nghiệp: Right action: Các Phật tử phát nguyện giữ 5 giới và quy y Phật Pháp Tăng.
Chánh tư duy, Chánh niệm và Chánh định: hãy nhớ là...trong Hinduism mỗi một phần của God Hindu là chính ta. Hãy thức tỉnh. Be alert. Trở lại thực tại, Here and Now. Be aware. Ta biết ta là người chứng kiến những gì đang chuyển động xung quanh mà ta không chuyển động theo. Let it be. Không có sự khác biệt giữa người biết và cái được biết. Cái cảnh và sự thấy, tiếng động và sự nghe chỉ là một.
Hãy nhìn hình ảnh Đức Phật Thích Ca
Mâu Ni ngồi trên toà sen không lay động nhưng Ngài biết tất cả những
gì xảy ra mà không hề phân biện sự biết và cái được biết. Tất cả
là một.
Khi đạt tới trạng thái Giác Ngộ, hay
là Niết bàn, không nghĩa là trở thành cô độc lẻ loi, mà là trạng
thái trở về với thực tại cuả toàn bộ mà ta là một phần trong
đó...Khi ta cảm nhận được điều này tự nhiên ta có một cảm thông từ
bi với tất cả, ta khổ theo cái khổ của vạn vật, ta vui trong cái vui
của vạn sự. Gọi là Compassion.Nirvana là VOID , một ‘free concept” là sự quay về với chính ta, với chính cái tính Không.
Đức Phật ví sự giảng dạy của Ngài
như là một con thuyền đưa người sang bờ giác ngộ. Nhưng con thuyền này
phải có người lái trở về bến cũ đón thêm người sang bờ bên kia. Alan
dỉ dỏm nói người đưa thuyền hay các nhà truyền Pháp không nên lấy
tiền của hành khách nhé. Ai cũng có thể thành Phật được tức là ai
cũng có thể đạt tới tình trạng giác ngộ như Phật.
Nghe kĩ vào đoạn cuối xem Alan kết
thúc bài giảng . Khó dịch sang Việt ngữ.
Enjoy
With metta