Wednesday, July 17, 2024


METTEYYA  (Part of the text)

Ananda, suppressing his tears, said to the Blessed One: "Who shall teach us when thou art gone?"
And the Blessed One replied: "I am not the first Buddha who came upon earth, nor shall I be the last. In due time another Buddha will arise in the world, a Holy One, a supremely enlightened One, endowed with wisdom in conduct, auspicious, knowing the universe, an incomparable leader of men, a master of angels and mortals. He will reveal to you the same eternal truths which I have taught you. He will preach his religion, glorious in its origin, glorious at the climax, and glorious at the goal, in the spirit and in the letter. He will proclaim a religious life, wholly perfect and pure; such as I now proclaim."
Ananda said: "How shall we know him?" The Blessed One said: "He will be known as Metteyya, which means 'he whose name is kindness.'"
===========================================

Google translate :

A-nan cố nén nước mắt, bạch Thế Tôn: “Khi Ngài ra đi, ai sẽ dạy chúng tôi?”

Và Đức Thế Tôn trả lời: “Ta không phải là vị Phật đầu tiên đến thế gian, cũng không phải là vị Phật cuối cùng. Vào thời điểm thích hợp, một vị Phật khác sẽ xuất hiện trên thế gian, một bậc Thánh, một bậc giác ngộ tối thượng, có trí tuệ trong hạnh kiểm.” , tốt lành, hiểu biết về vũ trụ, một nhà lãnh đạo vô song của loài người, bậc thầy của thiên thần và phàm nhân, Ngài sẽ tiết lộ cho bạn những chân lý vĩnh cửu giống như ta đã dạy cho bạn về tôn giáo của mình, vinh quang về nguồn gốc của nó, vinh quang ở đỉnh cao, và vẻ vang về mục đích, về tinh thần và trong văn tự, Ngài sẽ tuyên bố một đời sống tu trì, hoàn toàn trọn vẹn và trong sạch như ta hiện nay tuyên bố.”

Ananda nói: “Làm sao chúng ta biết được ông ta?” Đức Thế Tôn nói: “Ông ấy sẽ được gọi là Metteyya, có nghĩa là 'người có tên là lòng tốt'."

================================

 


THE BUDDHA REPLIES TO THE DEVA


ON a certain day when the Blessed One dwelt at jetavana, the garden of Anathapindika, a celestial deva came to him in the shape of a Brahman whose countenance was bright and whose garments were white like snow. The deva asked questions which the Blessed One answered.

The deva said: "What is the sharpest sword? What is the deadliest poison? What is the fiercest fire? What is the darkest night?" The Blessed One replied: "A word spoken in wrath is the sharpest sword; covetousness is the deadliest poison; passion is the fiercest fire; ignorance is the darkest night."

The deva said: "Who gains the greatest benefit? Who loses most? Which armor is invulnerable? What is the best weapon?" The Blessed One replied: "He is the greatest gainer who to others, and he loses most who greedily receives without gratitude. Patience is an invulnerable armor; wisdom is the best weapon."

The deva said: "Who is the most dangerous thief? What is the most precious treasure? Who is most successful in taking away by violence not only on earth, but also in heaven? What is the securest treasure-trove?" The Blessed One replied: "Evil thought is the most dangerous thief; virtue is the most precious treasure. The mind takes possession of everything not only on earth, but also in heaven, and immortality is its securest treasure-trove."

The deva said: "What is attractive? What is disgusting? What is the most horrible pain? What is the greatest enjoyment?" The Blessed One replied: "Good is attractive; evil is disgusting. A bad conscience is the most tormenting pain; deliverance is the height of bliss."

The deva asked: "What causes ruin in the world? What breaks off friendships? What is the most violent fever? Who is the best physician?" The Blessed One replied: "Ignorance causes the ruin of the world. Envy and selfishness break off friendships. Hatred is the most violent fever, and the Buddha is the best physician."

The deva then asked and said: "Now I have only one doubt to be solved; pray, clear it away: What is it fire can neither burn, nor moisture corrode, nor wind crush down, but is able to reform the whole world?" The Blessed One replied: "Blessing! Neither fire, nor moisture, nor wind can destroy the blessing of a good deed, and blessings reform the whole world."

The deva, having heard the words of the Blessed One, was full of exceeding joy. Clasping his hands, he bowed down before him in reverence, and disappeared suddenly from the presence of the Buddha.



===================================

Google translate: 

PHẬT TRẢ LỜI VỚI DEVA

Vào một ngày nọ, Thế Tôn đang ngự tại Jetavana, khu vườn của Anathapindika, một vị thiên thần đến với Ngài trong hình dạng một Bà-la-môn có dung mạo sáng ngời và y phục trắng như tuyết. Chư thiên hỏi những câu hỏi và Đức Thế Tôn đã trả lời.

Vị thiên nói: "Thanh kiếm nào sắc bén nhất? Chất độc nguy hiểm nhất là gì? Ngọn lửa dữ dội nhất là gì? Đêm đen tối nhất là gì?" Đức Thế Tôn đáp: “Lời nói trong cơn thịnh nộ là thanh gươm sắc bén nhất; tham lam là chất độc nguy hiểm nhất; đam mê là ngọn lửa dữ dội nhất; vô minh là đêm đen tối nhất”.

Vị thiên nói: "Ai được lợi nhiều nhất? Ai mất nhiều nhất? Áo giáp nào bất khả xâm phạm? Vũ khí tốt nhất là gì?" Đức Thế Tôn trả lời: "Người là kẻ có lợi nhất cho người khác, và kẻ nào tham lam nhận mà không biết ơn thì thua nhiều nhất. Nhẫn nhục là áo giáp bất khả xâm phạm; trí tuệ là vũ khí tốt nhất."

Vị thiên nói: "Ai là tên trộm nguy hiểm nhất? Kho báu quý giá nhất là ai? Ai là người thành công nhất trong việc lấy đi bằng bạo lực không chỉ ở trần gian, mà cả trên thiên đường? Kho báu an toàn nhất là gì?" Đức Thế Tôn trả lời: "Tâm ác là tên trộm nguy hiểm nhất; đức hạnh là kho báu quý giá nhất. Tâm chiếm hữu mọi thứ không chỉ ở trần gian, mà cả trên trời, và sự bất tử là kho báu an toàn nhất của nó."

Vị thiên nói: "Cái gì hấp dẫn? Cái gì ghê tởm? Cái gì đau đớn khủng khiếp nhất? Cái gì là niềm vui lớn nhất?" Đức Thế Tôn đáp: “Thiện thì hấp dẫn, ác thì ghê tởm. Lương tâm xấu xa là nỗi đau dày vò nhất, giải thoát là đỉnh cao của an lạc”.

Vị thiên hỏi: "Cái gì gây ra sự hủy diệt trên thế giới? Điều gì làm tan vỡ tình bạn? Cơn sốt dữ dội nhất là gì? Ai là thầy thuốc giỏi nhất?" Đức Thế Tôn trả lời: "Vô minh gây ra sự hủy diệt của thế giới. Sự đố kỵ và ích kỷ làm đứt gãy tình bạn. Sân hận là cơn sốt dữ dội nhất, và Đức Phật là thầy thuốc giỏi nhất."

Thiên nhân liền hỏi: “Bây giờ con chỉ có một nghi vấn cần giải quyết; xin hãy giải trừ nó đi: Cái gì lửa không thể cháy, hơi nước không ăn mòn, gió không thể nghiền nát mà có thể cải tạo cả thế giới? " Đức Thế Tôn trả lời: "Phước lành! Lửa, hơi ẩm, gió cũng không thể phá hủy phước lành của một hành động tốt, và phước lành cải tạo toàn bộ thế giới."

Chư Thiên nghe lời Thế Tôn dạy, lòng rất hoan hỷ. Ông chắp tay lạy Đức Phật một cách cung kính rồi đột ngột biến mất khỏi sự hiện diện của Đức Phật.


 


THE TEACHER UNKNOWN

THE Blessed One said to Ananda: "There are various kinds of assemblies, O Ananda; assemblies of nobles, of Brahmans, of householders, of bhikkhus, and of other beings. When I used to enter an assembly, I always became, before I seated myself, in color like unto the color of my audience, and in voice like unto their voice. I spoke to them in their language and then with religious discourse I instructed, quickened, and gladdened them.

"My doctrine is like the ocean, having the same eight wonderful qualities. Both the ocean and my doctrine become gradually deeper. Both preserve their identity under all changes. Both cast out dead bodies upon the dry land. As the great rivers, when falling into the main, lose their names and are thenceforth reckoned as the great ocean, so all the castes, having renounced their lineage and entered the Sangha, become brethren and are reckoned the sons of Sakyamuni. The ocean is the goal of all streams and of the rain from the clouds, yet is it never overflowing and never emptied: so the Dharma is embraced by many millions of people, yet it neither increases nor decreases. As the great ocean has only one taste, the taste of salt, so my doctrine has only one flavor, the flavor of emancipation. Both the ocean and the Dharma are full of gems and pearls and jewels, and both afford a dwelling-place for mighty beings. These are the eight wonderful qualities in which my doctrine resembles the ocean.

"My doctrine is pure and it makes no discrimination between noble and ignoble, rich and poor. My doctrine is like unto water which cleanses all without distinction. My doctrine is like unto fire which consumes all things that exist between heaven and earth, great and small. My doctrine is like unto the heavens, for there is room in it, ample room for the reception of all, for men and women, boys and girls, the powerful and the lowly.

"But when I spoke, they knew me not and would say, 'Who may this be who thus speaks, a man or a god?' Then having instructed, quickened, and gladdened them with religious discourse, I would vanish away. But they knew me not, even when I vanished away."


=================================

Ṃột  vị thầy ẩn danh.

Đức Thế Tôn nói với Ananda: “Này Ananda, có nhiều loại hội chúng khác nhau: hội chúng các bậc thánh nhân, hội chúng Bà-la-môn, hội chúng Gia chủ, hội chúng Tỳ-kheo và các chúng sinh khác. Khi ta thường vào hội chúng, ta luôn luôn trở thành, trước khi ta ta ngồi xuống, ta có màu sắc giống với màu sắc của khán giả và bằng giọng nói giống như giọng nói của họ,ta nói chuyện với họ bằng ngôn ngữ của họ và sau đó bằng bài diễn thuyết tôn giáo, ta đã hướng dẫn, thúc đẩy và làm họ vui vẻ.

"Giáo lý của ta giống như đại dương, có tám đức tính vi diệu. Cả đại dương và giáo lý của ta dần dần trở nên sâu sắc hơn. Cả hai đều giữ được bản sắc của mình trước mọi biến đổi. Cả hai đều như xác chết trên đất khô. Như những dòng sông lớn, khi chảy vào nơi rộng lớn, mất tên và từ đó được coi là đại dương, nên tất cả các đẳng cấp, đã từ bỏ dòng dõi của mình và gia nhập Tăng đoàn, trở thành anh em và được coi là con trai của Thích Ca Mâu Ni. mưa từ mây mà không bao giờ tràn và không bao giờ cạn: cũng vậy, Pháp được hàng triệu người đón nhận, nhưng nó không tăng cũng không giảm, Như đại dương chỉ có một vị, là vị muối, giáo lý của ta cũng vậy. chỉ có một hương vị, hương vị của sự giải thoát. Cả đại dương và Pháp đều chứa đầy đá quý, ngọc trai và châu báu, và cả hai đều là nơi trú ngụ cho những chúng sinh hùng mạnh. Đây là tám phẩm tính tuyệt vời mà giáo lý của tôi giống như đại dương.

“Giáo lý của tôi trong sạch, không phân biệt cao quý, hèn mọn, giàu nghèo. Giáo lý của ta như nước tẩy sạch tất cả. Giáo lý của ta như lửa thiêu rụi vạn vật giữa trời và đất, lớn và nhỏ”.  Học thuyết của tôi giống như thiên đường, vì có chỗ trong đó, có chỗ rộng rãi để tiếp nhận tất cả mọi người, nam cũng như nữ,  người quyền lực và người thấp kém.

“Nhưng khi ta nói, họ không biết ta và sẽ nói, 'Người nói như vậy là ai, người hay thần?' Sau khi hướng dẫn, động viên và làm họ vui vẻ bằng bài giảng tôn giáo, ta sẽ biến mất nhưng họ không biết ta, ngay cả khi ta biến mất.”


Tuesday, July 2, 2024

 

TRUTH, THE SAVIOR

THE things of the world and its inhabitants are subject to change. They are combinations of elements that existed before, and all living creatures are what their past actions made them; for the law of cause and effect is uniform and without exception.
But in the changing things there is a constancy of law, and when the law is seen there is truth. The truth lies hidden in Samsara as the permanent in its changes.
Truth desires to appear; truth longs to become conscious; truth strives to know itself.
There is truth in the stone, for the stone is here; and no power in the world, no god, no man, no demon, can destroy its existence. But the stone has no consciousness. There is truth in the plant and its life can expand; the plant grows and blossoms and bears fruit. Its beauty is marvelous, but it has no consciousness. There is truth in the animal; it moves about and perceives its surroundings; it distinguishes and learns to choose. There is consciousness, but it is not yet the consciousness of Truth. It is a consciousness of self only.
The consciousness of self dims the eyes of the mind and hides the truth. It is the origin of error, it is the source of illusion, it is the germ of evil. Self begets selfishness. There is no evil but what flows from self. There is no wrong but what is done by the assertion of self. Self is the beginning of all hatred, of iniquity and slander, of impudence and indecency, of theft and robbery, of oppression and bloodshed. Self is Mara, the tempter, the evil-doer, the creator of mischief. Self entices with pleasures. Self promises a fairy's paradise. Self is the veil of Maya, the enchanter. But the pleasures of self are unreal, its paradisian labyrinth is the road to misery, and its fading beauty kindles the flames of desires that never can be satisfied.
Who shall deliver us from the power of self? Who shall save us from misery? Who shall restore us to a life of blessedness?
There is misery in the world of Samsara; there is much misery and pain. But greater than all the misery is the bliss of truth. Truth gives peace to the yearning mind; it conquers error; it quenches the flames of desires; it leads to Nirvana. Blessed is he who has found the peace of Nirvana. He is at rest in the struggles and tribulations of life; he is above all changes; he is above birth and death; he remains unaffected by the evils of life.
Blessed is he who has found enlightenment. He conquers, although he may be wounded; he is glorious and happy, although he may suffer; he is strong, although he may break down under the burden of his work; he is immortal, although he will die. The essence of his being is purity and goodness.
Blessed is he who has attained the sacred state of Buddhahood, for he is fit to work out the salvation of his fellow beings. The truth has taken its abode in him. Perfect wisdom illumines his understanding, and righteousness ensouls the purpose of all his actions. The truth is a living power for good, indestructible and invincible! Work the truth out in your mind, and spread it among mankind, for truth alone is the savior from evil and misery. The Buddha has found the truth and the truth has been proclaimed by the Buddha! Blessed be the Buddha!
https://sacred-texts.com/bud/btg/btg04.htm

============================

Google translate to Vietnamese.


SỰ THẬT, ĐỨC CỨU THẾ
Vạn vật trên thế giới và cư dân của nó đều có thể thay đổi. Chúng là sự kết hợp của các yếu tố đã tồn tại trước đó và tất cả các sinh vật sống đều là những gì mà hành động trong quá khứ của chúng đã tạo ra chúng; vì luật nhân quả là đồng nhất và không có ngoại lệ.

Nhưng trong những sự vật luôn thay đổi có sự bất biến của quy luật, và khi quy luật được nhìn thấy thì đó là sự thật. Sự thật ẩn giấu trong Luân hồi là sự thay đổi thường trực của nó.

Sự thật mong muốn xuất hiện; sự thật khao khát được nhận thức; sự thật cố gắng để biết chính nó.

Có sự thật trong hòn đá, vì hòn đá ở đây; và không có quyền lực nào trên thế giới, không có vị thần nào, không có con người, không có ma quỷ nào có thể phá hủy sự tồn tại của nó. Nhưng hòn đá không có ý thức. Có sự thật trong cái cây và sự sống của nó có thể mở rộng; cây lớn lên, ra hoa và kết trái. Vẻ đẹp của nó thật kỳ diệu, nhưng nó không có ý thức. Có sự thật trong con vật; nó di chuyển và nhận biết môi trường xung quanh; nó phân biệt và học cách lựa chọn. Có ý thức, nhưng đó chưa phải là ý thức về Chân lý. Đó chỉ là ý thức của bản thân.

Ý thức về cái tôi làm mờ mắt tâm trí và che giấu sự thật. Nó là nguồn gốc của sai lầm, nó là nguồn gốc của ảo tưởng, nó là mầm mống của cái ác. Bản thân sinh ra sự ích kỷ. Không có cái ác ngoại trừ những gì xuất phát từ bản thân. Không có gì sai trái ngoài sự khẳng định của bản thân. Bản ngã là khởi đầu của mọi hận thù, gian ác và vu khống, hỗn xược và khiếm nhã, trộm cắp, cướp bóc, áp bức và đổ máu. Ngã là Mara, kẻ cám dỗ, kẻ làm ác, kẻ tạo ra điều ác. Tự lôi kéo mình bằng những thú vui. Tự hứa hẹn một thiên đường cổ tích. Bản thân là tấm màn che của Maya, người phù thủy. Nhưng những thú vui của bản thân là không có thực, mê cung thiên đường của nó là con đường dẫn đến đau khổ, và vẻ đẹp tàn lụi của nó thắp lên ngọn lửa của những ham muốn không bao giờ có thể thỏa mãn được.

Ai sẽ giải thoát chúng ta khỏi quyền lực của bản ngã? Ai sẽ cứu chúng ta khỏi đau khổ? Ai sẽ khôi phục lại cho chúng ta một cuộc sống hạnh phúc?

Có sự khốn khổ trong thế giới Luân hồi; có rất nhiều bất hạnh và đau đớn. Nhưng lớn hơn tất cả những đau khổ là niềm hạnh phúc của sự thật. Sự thật mang lại sự bình yên cho tâm trí khao khát; nó chinh phục lỗi lầm; nó dập tắt ngọn lửa ham muốn; nó dẫn tới Niết Bàn. Phước cho người tìm được sự an lạc của Niết-bàn. Anh ta được an nghỉ trong những đấu tranh và đau khổ của cuộc sống; anh ấy ở trên tất cả những thay đổi; anh ta ở trên sinh tử; anh ta vẫn không bị ảnh hưởng bởi những tệ nạn của cuộc sống.

Phước thay cho người đã tìm được sự giác ngộ. Anh ta chinh phục, mặc dù anh ta có thể bị thương; anh ta vinh quang và hạnh phúc, mặc dù anh ta có thể đau khổ; anh ta mạnh mẽ, mặc dù anh ta có thể suy sụp dưới gánh nặng công việc của mình; anh ta bất tử, mặc dù anh ta sẽ chết. Bản chất của con người anh ấy là sự trong sạch và tốt lành.

Phước thay cho người đã đạt được trạng thái thiêng liêng của Phật quả, vì người đó có khả năng thực hiện việc cứu độ chúng sinh. Sự thật đã ngự trị trong anh ta. Trí tuệ hoàn hảo soi sáng sự hiểu biết của anh ta, và sự công bình tạo nên mục đích trong mọi hành động của anh ta. Sự thật là sức mạnh sống vì điều tốt, không thể phá hủy và bất khả chiến bại! Hãy tìm ra sự thật trong tâm trí bạn và truyền bá nó cho nhân loại, vì chỉ có sự thật mới là vị cứu tinh khỏi cái ác và đau khổ. Đức Phật đã tìm ra chân lý và chân lý đã được Đức Phật tuyên bố! Phước thay Đức Phật!

Minh Tuệ vows to become an Amitabha to prove that anyone can become
a Buddha: