Sunday, November 20, 2011

HH the Fourteenth DaLai Lama <===


"In day to day life if you lead a good life, honestly, with love, with compassion, with less selfishness, then automatically it will lead to nirvana....We must implement these good teachings in daily life. Whether you believe in God or not does not matter so much; whether you believe in Buddha or not does not matter so much; as a Buddhist, whether you believe in reincarnation or not does not matter so much. You must lead a good life.

And a good life does not mean just good food, good clothes, good shelter. These are not sufficient. A good motivation is what is needed: compassion, without dogmatism, without complicated philosophy; just understanding that others are human brothers and sisters and respecting their rights and human dignity. That we humans can help each other is one of our unique human capacities. We must share in other peoples' suffering; even if you cannot help with money, to show concern, to give moral support and express sympathy are themselves valuable. This is what should be the basis of activities; whether one calls it religion or not does not matter.... In my simple religion, love is the key motivation."



by The Fourteenth Dalai Lama, His Holiness Tenzin Gyatso, edited and translated by Jeffrey Hopkins, co-edited by Elizabeth Napper, published by Snow Lion Publications


Gửi đến những ai không được hạnh phúc

Những đau khổ trên cuộc đời này là do chính chúng ta định đoạt. Hạnh phúc hay không hạnh phúc cũng ở nơi chúng ta. Khi gặp bệnh tật mà ngồi than khóc thì bệnh tật cũng không thể hết nên chúng ta phải tập làm sao để nhìn cuộc đời dưới một góc cạnh tươi sáng hơn…
     
Trong những quốc gia kỹ nghệ tiên tiến, chúng ta thường gặp những người rất đáng thương. Họ không biết hạnh phúc là gì.
    
Nếu nói những người này thiếu thốn vật chất là điều không tưởng. Họ có tất cả để tạo được một cuộc sống thật thoải mái. Nhưng những người này lại không vừa lòng với hiện tại của họ. Ghen tuông hay bất kỳ một lý do nào đó cũng có thể làm cho họ không được hạnh phúc. Một số người cứ sống trong chờ đợi và nghĩ rằng một thảm họa nào đó sẽ rơi lên đầu của họ. Một số người khác lại cho rằng ngày tận thế chẳng còn bao xa nữa. Những người này đang tự chuốc cho mình phiền não, vì họ không đủ khả năng để suy nghĩ vấn đề cho sâu sắc. Một khi họ nhìn được sự thể dưới một góc độ khác, những nỗi tự hành hạ lấy mình cũng sẽ nhanh chóng biến mất.
 Cũng có nhiều người, đúng là họ có lý do để đau khổ. Họ mang bệnh tật, ở trong hoàn cảnh quá khó khăn; họ là nạn nhân của thiên tai hay bị đối xử bất công…
  
Tuy nhiên, những người này cũng có cơ hội để thay đổi hoàn cảnh của mình. Cần chữa trị cho lành bệnh, thoát qua cơn nghèo túng bằng cách cố gắng chăm chỉ làm việc. Nếu bị đối xử bất công thì tìm cách thưa kiện theo đúng nguyên tắc luật pháp đưa ra. Hoàn cảnh cuộc sống của ta có thể thay đổi được miễn là phải có những ý tưởng tươi sáng và luôn luôn vui vẻ với hiện tại. Chúng ta đừng chán chường bỏ trôi mọi thứ.
  
Những đau khổ trên cuộc đời này là do chính chúng ta định đoạt. Hạnh phúc hay không hạnh phúc cũng ở nơi chúng ta. Khi gặp bệnh tật mà ngồi than khóc thì bệnh tật cũng không thể hết. Chúng ta phải làm sao cho hết bệnh bằng cách chạy chữa nơi bác sĩ, luyện tập thân thể, thay đổi cách ăn uống…

Nói chung, chúng ta thường tự làm cho hoàn cảnh thêm xấu đi. Phải tập làm sao để nhìn cuộc đời dưới một góc cạnh tươi sáng hơn. Khi bị bệnh, chúng ta đừng làm như chỉ có một mình trên đời này là bị bệnh mà thôi mà nên nghĩ rằng cũng có biết bao người mắc phải hoàn cảnh giống như mình. Chúng ta cũng có thể suy nghĩ thêm, thí dụ khi tay bị tê liệt, chúng ta nên tự nhủ rằng: “Cánh tay của ta nay không thể phục vụ ta nữa rồi nhưng chân ta thì vẫn còn vững vàng để nâng đỡ cơ thể”… Nếu khi chân ta không đi nổi nữa thì ta lại nói với chính mình: “Không có chân thì ngồi xe lăn, ta vẫn còn có bàn tay để viết”… Đó là những cách suy nghĩ thật đơn giản để có thể tự an ủi lấy mình.
Khi ta mắc bệnh thì hãy tự tìm ra những điều tươi sáng bên cạnh, bởi mặc dù ta đang bị bệnh nhưng qua đó, mọi người trong nhà lại thương yêu, đùm bọc lẫn nhau, và những suy nghĩ tươi sáng ấy giúp ta mau lấy lại sức khỏe.
  
Ngay cả khi ta gặp bệnh nặng, thời gian chữa trị kéo dài làm cho đời sống chúng ta thêm khó khăn, nhưng thế nào ta cũng tìm ra được một suy luận tích cực nào đó để loại bỏ những đau khổ, những suy chán chường.
  
Nếu là một người Phật tử, ta hãy tự nhủ lấy mình: “Nhờ có căn bệnh này mà những hành động không tốt của ta trong quá khứ được rửa bỏ. Nhờ vào những đau đớn này mà nay ta mới hiểu được những đau đớn của người khác…”. 
Hãy nghĩ đến vô số người cũng bị khổ đau như ta mà cầu nguyện cho mình, cho chúng sinh sớm được bình an, hạnh phúc. Ngay cả khi không có đủ năng lực để suy nghĩ như thế thì chỉ riêng chuyện biết là không phải chỉ có mình mà còn vô số người khác cũng bị đau khổ như mình, thậm chí hơn mình thì mình cũng cảm thấy đỡ khổ tâm hơn.
     
Nếu là một người theo tôn giáo tin rằng Thượng đế đã tạo ra cõi trần này thì bạn cũng có thể tự an ủi rằng: “Cái đau đớn này không phải do ta muốn, mà chắc chắn phải có một ý nghĩa nào đó mà Thượng đế muốn ta như thế…”.
  
Với những người không theo một tín ngưỡng nào, khi gặp nạn, dù có thế nào đi chăng nữa thì cũng nên tự nhủ thầm với mình rằng, đau khổ, tai nạn này không phải riêng ta mới có. Ngay cả những người hoàn toàn không tin vào bất cứ cái gì hết, khi gặp cảnh đau đớn, hãy thử tìm một ý nghĩa nào đó chung quanh để có thể bước ra khỏi những khổ ải vừa gặp. Khi đó bỗng nhiên ta lại thấy những khổ nạn mà ta gặp phải cũng không gây đau đớn lắm như ta đã lầm tưởng.
  
Trong cuộc sống, có những điều không may, bỗng nhiên ta gặp phải, không thể nào tránh được như là cái chết của một người mà ta thương yêu. Trong trường hợp như thế, ta cũng chỉ biết bó tay, không làm gì hơn để thay đổi được. Nhưng chính trong cái điều mà chúng ta không thể thay đổi được ấy, ta nên tự nhủ lòng mình rằng, dù ta có buồn khổ nhiều đi chăng nữa cũng không đem lại điều gì khác ngoài việc gia tăng những đau đớn cho chính ta mà thôi.
  
Điều quan trọng là ta nên đi tìm để thấy căn nguyên từ đâu mà những đau khổ này lại đến với ta, để ta có thể tìm cách hóa giải chúng trong khả năng của mình và có sự trợ giúp của người khác.  Phần lớn chúng ta thường nghĩ rằng, cái bất hạnh, không may nó đến là không phải do chúng ta tạo nên. Chúng ta không chịu trách nhiệm với những điều không may này. Chúng ta cứ tin rằng những khổ đau, bất hạnh đó là do người khác hay do hoàn cảnh trớ trêu tạo ra cho ta.
  
Chúng ta cũng gần giống với những sinh viên thi cử bị hỏng nhưng không chịu thú nhận là nếu ta cố gắng siêng năng hơn thì ta có thể đậu kỳ thi vừa qua. Chúng ta vội giận hờn, vội than thân trách phận, rằng hoàn cảnh chung quanh đã gây khổ nạn cho ta. Nhưng thử hỏi, hoàn cảnh khổ đau ấy có giảm bớt đi phần nào không khi ta cứ nhất mực quy tội và đổ lỗi như thế.
  
Ngay cả khi một người thân yêu qua đời, như cha mẹ của chúng ta, ta cũng nên cố gắng bình tĩnh, sáng suốt mà thấy rằng bất kỳ một đời sống nào cũng có giới hạn và sớm muộn sẽ phải chấm dứt. Lúc ta còn nhỏ, các bậc sinh thành, trong khả năng, đã hết sức nuôi dưỡng chúng ta khôn lớn. Giờ đây, cha mẹ chúng ta ra đi, người chắc chắn cũng không có gì lo lắng, ân hận. Nghĩ như thế, những buồn đau khi cha mẹ mất đi trong chúng ta sẽ giảm bớt phần nào.
  
Chúng ta nên nhớ, bất kể ở trong hoàn cảnh nào, cũng có những điều kiện để chúng ta có thể nhìn thấy sự việc một cách tươi sáng hơn.




" Tất cả niềm vui có được trên đời
Đều do đem an lạc đến cho kẽ khác
Tất cả khổ đau có ra trên đời
Đều do lo hạnh phúc cho riêng mình ."

DaLaiLaMa 14th

No comments:

Post a Comment