Thương Yêu
Chủ trương chính yếu của Chúa Jesus là Thương yêu...chính vì tình yêu nên chúng ta mới sanh ra trên hành tinh này. Sự học hỏi và gặt hái kinh nghiệm giúp, khi ta vừa tới tuổi khôn lớn, chọn một đường lối riêng biệt tốt nhất để thu thập kinh nghiệm cuộc đời này trước khi rời bỏ hành tinh này mãi mãi. Đây giống như một “trò chơi của tình yêu”
Tất cả mọi người đều đi theo đường hướng này. Trong cuộc sống không có gì được coi là Đúng hay Sai. Ta đã chọn nó....ta đã tạo ra nó....ta đã khai thác nó trước khi ta đến. Cuộc đời chỉ là những tiếp nối từ giai đoạn này sang giai đoạn khác. Mỗi giai đoạn là mỗi loại kinh nghiệm khác nhau từ kiếp này sang kiếp khác.
Thí dụ như: Người anh lớn của Wee rất mê thích túi xách và hành lý, anh ấy có thể tới tiệm bán hành lý, ở đó cả tiếng đồng hồ chỉ để ngắm nghía, vuốt ve những túi xách và cảm thấy rất vui sướng. Trong phòng ngủ cũng có ít nhất 6 hay 7 cái túi xách để ngay cạnh. Và anh ấy còn dùng cái áo khoác ngoài che chân khi ngủ nữa. Mặc dù sống trong miền nhiệt đới anh ấy luôn luôn mang theo áo khoác ngoài. Đây là hai điều chính yếu tiếp tục đi theo anh từ những giai đoạn của cuộc đời trước.
Trước khi rời bỏ kiếp trước anh đã sống ở một nơi rất lạnh lẽo và có tuyết. Áo khoác ngoài và hành lý là bạn đồng hành duy nhất của anh. Trước khi trút hơi thở cuối cùng... anh đã thấy một ánh sáng....như có người mới tới....và ôm lấy anh. Cái ôm ấp này đầy yêu thương...ấm áp...từ bi...trước khi anh thở hơi cuối cùng ....nên anh đã quyết định mang cái ôm đầy yêu thương ấm áp này sang cuộc đời kế tiếp để cho những người khác có thể cùng cảm thấy....và anh sẽ không được sanh ra tại chỗ lạnh lẽo đó nữa .... Mặc dù anh đã 56 tuổi...nhưng hình như anh vẫn chưa chấm dứt cái giai đoạn của cuộc đời này. Anh ấy chỉ mới bắt đầu nhận ra mình là ai.
Từ tình yêu, ta trở lại hành tinh này lần nữa. Những nguyên tắc và luật lệ của hành tinh này là Nghiệp (Karma hay Kamma). Nghiệp không phải là một điều có thể hiểu một cách dễ dàng... nghiệp rất phức tạp và là tổng hợp của nhiều loại nhưng để vắn tắt, tất cả đều có liên hệ tới sự quân bình của năng lực. Có vài bệnh đau đầu kinh niên, sự lo lắng bứt rứt hay chuyện hy hữu xảy ra mà không dễ gì tránh khỏi. Đôi khi chuyện đó có dính dấp tới kiếp trước hay vì ta chọn cách sống như vậy. Ta có thể tìm cách giải quyết nhanh chóng, hay cố tình chiến đấu với nó. Khi cường độ của năng lực được dồn nén thêm vào, sau đó nó sẽ tạo ra sự chênh lệch về năng lực khác.
Đây là tại sao những vị Cao Cả sẽ dạy chúng ta chỉ nên quan sát thay vì phản ứng về sự kiện đó. Đó là một cách duy nhất làm cân bàng trở lại tất cả những chênh lệch năng lực chính ta tạo từ kiếp này sang kiếp khác. Bởi vì ta không thể nhìn được những giai đoạn của cuộc đời về trước, nên tốt hơn ta cứ tiếp tục quan sát mà không phản ứng gì cả.
“Ta tạo nên cái thực tại của chính ta”....để tiếp tục các giai đoạn của cuộc đời hay để phát huy cái giai đoạn cuối cùng trên hành tinh địa cầu này tuỳ thuộc rất nhiều vào ta. Cái chìa khoá bí mật để phát triển giai đoạn cuối cùng của cuộc đời ta là “Chánh Niệm” hay sự nhận thức sâu sắc trong tất cả những gì ta quan sát được. Khi tất cả của các năng lực chênh lệch này lắng đọng xuống, thì trò chơi sẽ chấm dứt, và ta đã “vượt” qua khỏi cái “trò chơi của nghiệp.”
Chủ trương chính yếu của Chúa Jesus là Thương yêu...chính vì tình yêu nên chúng ta mới sanh ra trên hành tinh này. Sự học hỏi và gặt hái kinh nghiệm giúp, khi ta vừa tới tuổi khôn lớn, chọn một đường lối riêng biệt tốt nhất để thu thập kinh nghiệm cuộc đời này trước khi rời bỏ hành tinh này mãi mãi. Đây giống như một “trò chơi của tình yêu”
Tất cả mọi người đều đi theo đường hướng này. Trong cuộc sống không có gì được coi là Đúng hay Sai. Ta đã chọn nó....ta đã tạo ra nó....ta đã khai thác nó trước khi ta đến. Cuộc đời chỉ là những tiếp nối từ giai đoạn này sang giai đoạn khác. Mỗi giai đoạn là mỗi loại kinh nghiệm khác nhau từ kiếp này sang kiếp khác.
Thí dụ như: Người anh lớn của Wee rất mê thích túi xách và hành lý, anh ấy có thể tới tiệm bán hành lý, ở đó cả tiếng đồng hồ chỉ để ngắm nghía, vuốt ve những túi xách và cảm thấy rất vui sướng. Trong phòng ngủ cũng có ít nhất 6 hay 7 cái túi xách để ngay cạnh. Và anh ấy còn dùng cái áo khoác ngoài che chân khi ngủ nữa. Mặc dù sống trong miền nhiệt đới anh ấy luôn luôn mang theo áo khoác ngoài. Đây là hai điều chính yếu tiếp tục đi theo anh từ những giai đoạn của cuộc đời trước.
Trước khi rời bỏ kiếp trước anh đã sống ở một nơi rất lạnh lẽo và có tuyết. Áo khoác ngoài và hành lý là bạn đồng hành duy nhất của anh. Trước khi trút hơi thở cuối cùng... anh đã thấy một ánh sáng....như có người mới tới....và ôm lấy anh. Cái ôm ấp này đầy yêu thương...ấm áp...từ bi...trước khi anh thở hơi cuối cùng ....nên anh đã quyết định mang cái ôm đầy yêu thương ấm áp này sang cuộc đời kế tiếp để cho những người khác có thể cùng cảm thấy....và anh sẽ không được sanh ra tại chỗ lạnh lẽo đó nữa .... Mặc dù anh đã 56 tuổi...nhưng hình như anh vẫn chưa chấm dứt cái giai đoạn của cuộc đời này. Anh ấy chỉ mới bắt đầu nhận ra mình là ai.
Từ tình yêu, ta trở lại hành tinh này lần nữa. Những nguyên tắc và luật lệ của hành tinh này là Nghiệp (Karma hay Kamma). Nghiệp không phải là một điều có thể hiểu một cách dễ dàng... nghiệp rất phức tạp và là tổng hợp của nhiều loại nhưng để vắn tắt, tất cả đều có liên hệ tới sự quân bình của năng lực. Có vài bệnh đau đầu kinh niên, sự lo lắng bứt rứt hay chuyện hy hữu xảy ra mà không dễ gì tránh khỏi. Đôi khi chuyện đó có dính dấp tới kiếp trước hay vì ta chọn cách sống như vậy. Ta có thể tìm cách giải quyết nhanh chóng, hay cố tình chiến đấu với nó. Khi cường độ của năng lực được dồn nén thêm vào, sau đó nó sẽ tạo ra sự chênh lệch về năng lực khác.
Đây là tại sao những vị Cao Cả sẽ dạy chúng ta chỉ nên quan sát thay vì phản ứng về sự kiện đó. Đó là một cách duy nhất làm cân bàng trở lại tất cả những chênh lệch năng lực chính ta tạo từ kiếp này sang kiếp khác. Bởi vì ta không thể nhìn được những giai đoạn của cuộc đời về trước, nên tốt hơn ta cứ tiếp tục quan sát mà không phản ứng gì cả.
“Ta tạo nên cái thực tại của chính ta”....để tiếp tục các giai đoạn của cuộc đời hay để phát huy cái giai đoạn cuối cùng trên hành tinh địa cầu này tuỳ thuộc rất nhiều vào ta. Cái chìa khoá bí mật để phát triển giai đoạn cuối cùng của cuộc đời ta là “Chánh Niệm” hay sự nhận thức sâu sắc trong tất cả những gì ta quan sát được. Khi tất cả của các năng lực chênh lệch này lắng đọng xuống, thì trò chơi sẽ chấm dứt, và ta đã “vượt” qua khỏi cái “trò chơi của nghiệp.”
Một người có ý thức
non nớt sẽ không chấp nhận điều ở trên, vì họ còn quá mới mẻ trên hành tinh địa
cầu này và thông thường là họ muốn tham dự thêm nhiều cuộc chơi trước khi trở
về “nhà”. Tất cả mọi người chúng ta đều thuộc vào vũ trụ, chứ không phải chỉ ở
riêng địa cầu này. Chúng ta chỉ đến đây thăm viếng và học hỏi về luật lệ của
trò chơi của nghiệp. Người ta có thể, trong một giai đoạn, đóng vai trò của một
người giầu nhất thế giới nhưng sẽ vẫn còn thiếu vai trò của người nghèo nhất
thế giới trong giai đoạn đang tới. Họ có thể, trong một giai đoạn, đóng vai trò
của một người cảnh sát nhưng vẫn còn thiếu giai đoạn kinh nghiệm của một kẻ ăn
cắp.
Còn bao nhiêu tiến trình của sự chết họ chưa được chơi...như...nhảy xuống từ tòa nhà cao, chết vì đau tim, vì tai nạn xe cộ, chết vì chiến tranh, chết vì thiên tai, vì bị ung thư, bệnh AIDS vân vân...Từ tiến trình của sự chết, ta có thể nhận diện được “những bậc tri thức già” trên hành tinh này. Thông thường những người đó sẽ chọn cách lìa đời rất là sáng tạo. Các vị này đã từng trải qua kinh nghiệm của nhiều cách sống và cách chết, vì vậy họ có thể chọn sự lìa đời thực sáng tạo vì họ đã từng hiểu biết quá nhiều những chu kỳ của cuộc sống trên trái đất này.
Ta có thể đọc được những chuyện về cách lià đời rất sáng tạo của các Thầy phái Thiền tông. Tri thức (conciousness) của một người nào đó phân tán vào thân thể của những người khác giống như một trò chơi có nhiều người cùng tham dự. Nhưng trước cuộc chơi sau cùng, điều lệ của trò chơi là họ cần phải thu thập lại tất cả những năng lực phân tán đó.
Làm ơn đừng tin vào những gì viết ở trên, vì không thể chỉ đặt căn bản hoàn toàn trên sự tin tưởng mà cho là mình biết thấu đáo.
Achema – Malaysia - 2008
Kim Morris lược dịch September 2011
Còn bao nhiêu tiến trình của sự chết họ chưa được chơi...như...nhảy xuống từ tòa nhà cao, chết vì đau tim, vì tai nạn xe cộ, chết vì chiến tranh, chết vì thiên tai, vì bị ung thư, bệnh AIDS vân vân...Từ tiến trình của sự chết, ta có thể nhận diện được “những bậc tri thức già” trên hành tinh này. Thông thường những người đó sẽ chọn cách lìa đời rất là sáng tạo. Các vị này đã từng trải qua kinh nghiệm của nhiều cách sống và cách chết, vì vậy họ có thể chọn sự lìa đời thực sáng tạo vì họ đã từng hiểu biết quá nhiều những chu kỳ của cuộc sống trên trái đất này.
Ta có thể đọc được những chuyện về cách lià đời rất sáng tạo của các Thầy phái Thiền tông. Tri thức (conciousness) của một người nào đó phân tán vào thân thể của những người khác giống như một trò chơi có nhiều người cùng tham dự. Nhưng trước cuộc chơi sau cùng, điều lệ của trò chơi là họ cần phải thu thập lại tất cả những năng lực phân tán đó.
Làm ơn đừng tin vào những gì viết ở trên, vì không thể chỉ đặt căn bản hoàn toàn trên sự tin tưởng mà cho là mình biết thấu đáo.
Achema – Malaysia - 2008
Kim Morris lược dịch September 2011
No comments:
Post a Comment