Xuân trên xứ Phật không Mai nở
Đâu biết mùa xuân nửa lại về.
Sáng nay.. ngồi lặng nhìn hơi
thở
Nghe lòng gờn gợn.. chút xuân
quê.
Thoáng đã năm năm trên đất Phật
Nào thấy mai, đào khoe sắc
xuân!
Mùa đông buốt lạnh còn say giấc
Nên ngỡ ngày xuân vẫn mịt mùng.
Khuya 30 Tết không nghe pháo
Nửa đêm đồng vọng tiếng chuông
chùa.
Ngoài kia làng mạc mờ hư ảo
Ôi đời... chìm đắm mãi trong mơ
!...
Thuở còn thơ dại chờ xuân đến
Bấm đốt bàn tay tính mỗi ngày…
Nay quá nửa đời, thôi ngóng
đợi.
Mà từng xuân đến vội, không
hay!
Dòng đời vẫn mệt mài trôi mãi
Xua buổi xuân thì đi rất xa.
Đưa tay níu áo thời gian lại
Quay mặt, người ơi… một tuổi
già!.
Xuân về, xuân cứ khoe hoa thắm
Cửa thiền yên lặng ngắm xuân
sang.
Hương xuân nhân loại hồn say
đắm
Nên nẻo hoàn nguyên bước lỡ
làng …
Đầu năm, pha một chung trà nhạt
Đốt nén trầm hương cúng Phật
đà.
Dâng chút '' lòng thành '' tuy
'' lễ bạc ''
Cùng Người, con tiễn một năm
qua.
Dẫu biết Xuân về trong cõi mộng
Vẫn nguyện đời an lạc, thái
bình…
Vén rèm Xuân thấy đời hư vọng
Quay về Tỉnh Thức, dứt phiêu
linh.
Bodhgaya- INDIA Xuân 2012.
No comments:
Post a Comment